Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Kịch bản tuyên truyền về ATGT

                                  

TAI NẠN GIAO THÔNG – NỖI LO CỦA MỌI NGƯỜI

CẢNH TRÍ: * Tiền cảnh: 2 góc sân khấu có 2 pano chữ:
-   An toàn giao thông – hạnh phúc của mỗi người, mỗi nhà
-   Chấp hành tốt luật lệ giao thông
4 bảng nhỏ để thành hàng ngang phía trước sân khấu: mỗi bảng ghi chữ:
- Phóng nhanh
- Vượt ẩu
- hình mũi tên chỉ qua bảng Tử thần
- Tử thần
Phía sau một chút có 2 khung cây hình bầu dục căng nilon tượng trưng cho 2 tấm gương.
* Trung cảnh: Một bên sân khấu đặt 1 bàn + 2 ghế.
* Hậu cảnh: Một màn chiếu lớn đặt giữa sân khấu để trình chiếu Power Point)
NHÂN VẬT:
-   1 người thuyết minh + vai Bà Hai
-   Bà Năm : mẹ của Hiếu
-   Hiếu
-   A + B     : 2 người bạn của Hiếu có thể kiêm luôn vai gương Lương tâm + gương Ý thức.
Mở màn
(Màn ảnh chiếu những cảnh lạng lách, phóng nhanh, vượt ẩu. Tiếng rú ga- nhạc dữ dội- tiếng Ầm lớn.  Cảnh đụng xe – người chết, xe hư. Tiếng xe cứu thương vang lên)
Hai người chạy qua lại sân khấu, vừa nói:
-   Đằng kia có tai nạn giao thông kìa. Chạy đến giúp người ta đi.
-   Trời ơi có TNGT kìa, ghê quá. Lại xem đi.
( Hàng chữ trên màn chiếu: TAI NẠN GIAO THÔNG – NỖI LO CỦA MỌI NGƯỜI)
Thuyết minh viên (TMV) :
Vâng- TNGT là nỗi lo của tất cả mọi người khi lưu thông trên đường. Chỉ một lúc phóng nhanh, chỉ một lần vượt ẩu đã có thể cướp đi sức khỏe, hạnh phúc và cả sinh mạng của con người. Phóng nhanh- vượt ẩu- căn bệnh trầm kha của một số người. Căn bệnh đó đã để lại nhiều hậu quả đau lòng cho con người và xã hội.
    Giọt nước mắt tràn mi
Là một niềm hối hận
Nỗi đau nào người nhận lấy vì ta
 Một phút phóng nhanh – niềm vui trong chốc lát
Để cả đời vương mãi nỗi buồn đau.
Đó là tâm trạng của Hiếu qua câu chuyện kể sau đây:
    (Bà 5 ra cầm chổi quét sân. Bà Hai hàng xóm ra vừa đi vừa làm các động tác thể dục)
B.2: Ủa, chị 5. Sao hôm nay quét sân sớm vậy?
B.5: À, chị 2. Chị đi tập thể dục về đó hả? Sáng nay tui dậy hơi sớm nên làm việc nhà sớm để còn đi chợ.
B.2:  (nhìn vô nhà) Thằng Hiếu có nhà không chị?
B.5:  Có chuyện gì vậy chị 2?
B.2: (nói nhỏ) nè, tui nói chị cái nầy nghen. Chị phải la rầy thằng Hiếu. Nó chạy xe gì mà nhanh quá trời. Qua mấy chỗ đông người mà nó vẫn không chịu giảm ga. Tui thấy nó chạy tui cũng ớn luôn. Hôm bữa tui gặp nó, tui có khuyên. Chị biết nó nói sao không? A, con chạy nhanh là việc của con, còn tránh hay không là việc của người ta. Sao dì khéo lo quá. Có chuyện gì thì con chịu chứ dì có chịu đâu. Tui cũng hết biết nó luôn. Nó chạy kiểu đó nguy hiểm lắm, rũi thắng không kịp gây tai nạn thì…(bụm miệng). Mà thôi, tui đi nghe chị 5, nhớ đừng cho nó biết là tui nói với chị nghe.
B.5: Dạ, cám ơn chị 2 đã nhắc nhỡ. Tui sẽ la rầy cháu.
   (Bà 5 vô ngồi thừ trên ghế, vẽ suy nghĩ, rồi bà kêu)
B.5: Hiếu ơi, Hiếu à. Dậy ra coi nhà cho má nè con.
Hiếu: (ra vươn vai, ngáp ) còn sớm, má kêu con dậy làm gì?
B.5: Nhìn đồng hồ coi mấy giờ rồi. Thanh niên phải dậy sớm tập thể dục thể thao cho khỏe người chứ. Coi chừng nhà cho má đi chợ.
   ( Bà 5 ra, Hiếu gục đầu xuống bàn mơ)
(Đèn nhấp nháy. Hiếu chạy ra giữa sân khấu ngơ ngác nhìn quanh)
Hiếu: Tôi đang ở đâu đây? Ủa đây là nhà mình mà. Sao hôm nay lại có 2 cái gương nầy?
   (Đến chỗ gương Ý thức, nghiêng người chảy đầu, chợt hốt hoảng vì bên kia gương là người khác cũng làm động tác giống mình)
Hiếu: Ông là ai?
Ý thức: Ta chính là ý thức của ngươi.
Hiếu: Ý thức của tôi?
Y.T: Phải. Ngươi đã quên ý thức của mình rồi sao?
Hiếu: Sao lại quên được. Nhưng hôm nay tôi thấy ông lạ quá.
YT: Ta là ý thức giao thông. Đã lâu rồi ngươi không nghĩ đến ta nên hôm nay mới thấy lạ.
Hiếu: Ông là ý thức giao thông? Hèn chi tui thấy lạ là phải.
YT: (chỉ các bảng nhỏ) Ngươi hãy nhìn xem các bảng kia có quen không?
 ( Hiếu đi một vòng thấy các bảng ghi chữ: phóng nhanh – vượt ẩu)
Hiếu: Phóng nhanh. A cái nầy thì quen, ngày nào tui chẳng làm. Vượt ẩu. Cái nầy cũng quen. Ha ha( lướt qua bảng mũi tên, đến bảng Tử thần) Tử thần. Không, không cái nầy hổng quen. Gì mà ghê vậy. Làm gì đến tử thần. Ủa , mà ông định nói gì/ A, tui hiểu rồi. Ý ông định nói là nếu tui phóng nhanh, vượt ẩu thì sẽ dẫn đến tử thần chứ gì? Hổng dám đâu. Ông có biết vì sao tui phóng nhanh, vượt ẩu không? Vì tui thích tốc độ nên mới phóng nhanh. Tui không muốn chạy sau đuôi thiên hạ nên mới vượt ẩu để qua mặt. Nhưng tui là 1 tay xế cừ khôi. Lạng lách, đánh võng trên đường như trên phim ảnh, có sao đâu?
  (Có tiếng vang lên: Có đó)
Hiếu: Ai nói vậy? (đến trước gương Lương tâm làm mấy động tác thử, người bên kia gương cũng làm giống vậy) Hổng lẽ mình? Vậy mà cứ tưởng ai nói.
Lương tâm: Chính ta nói.
Hiếu: Ông là ai?
LT: là lương tâm của ngươi.
Hiếu: Lương tâm của tui? ủa sao lại có lương tâm ở đây?
LT: Nếu ngươi không có ý thức, không có lương tâm, vẫn phóng nhanh, vượt ẩu xem thường tính mạng của mình và của người khác, rồi sẽ có ngày ngươi gây ra tai nạn cho người, thậm chí cho chính mình. Lúc đó ngươi sẽ hối hận, sẽ cắn rứt lương tâm nhưng mọi việc đã rồi. Ngươi có biết hậu quả của 1 vụ TNGT như thế nào không? Nó gây ra nỗi đau không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần. Không chỉ 1 thời gian mà có thể đến suốt đời cho nạn nhân và người thân của họ, trong đó có cả ngươi và gia đình ngươi.
Hiếu: Không, không thể nào( chạy lại đứng trước gương lương tâm)
LT: Hãy thức tỉnh đí.
Hiếu: (ôm ngực chạy qua gương ý thức)
YT: Hãy nghĩ lại những hành vi của ngươi. Hãy ý thức về trách nhiệm của mình khi tha gia giao thông. Hãy luôn nghĩ đến ta: Ý thức giao thông.
Hiếu: Á, nhức đầu quá. (chạy lại bàn gục đầu xuống. Đèn sáng lại. Mấy người bạn vào)
A: Anh Hiếu ơi, anh Hiếu.
B: Trời đất, giờ nầy mà đại ca còn ngủ sao?
A: Đi chưa đại ca?
Hiếu: Đi đâu?
A+B: Ồ.
A: Phải đại ca hông đó? Lần đầu tiên mới thấy anh hai quên đó.
B: Hôm qua anh nói sáng nay mấy anh em mình đi chơi đó mà.
A: Đúng rồi, em làm chứng.
Hiếu: Ờ, anh quên. Nhưng mà hôm nay anh không muốn đi.
B: Sao vậy anh 2? Bộ anh bị bịnh hả?
A: Thôi đi đi anh hai. Ra ngoài đường phóng xe cái ào là khỏe người thôi mà.
B: Đúng rồi đó đại ca.
    (A + B nói theo điệu rap)
A+B: Anh đã nói đi rồi – đừng chần chờ chi nữa – hãy nhanh chóng lên đường – anh em mình vui vẽ.
A: Phóng, phóng nhanh trên đường
B: bao ưu tư phiền muộn
A: sẽ theo gió bay luôn
A + B: nào lên đường đi chứ.
A: (nói) đi đi anh hai.
Hiếu: nhưng…
B: nhưng gì nữa.
A: Một yêng hùng xa lộ, hổng lẽ hôm nay định gác xế giang hồ sao anh 2?
Hiếu: được anh 2 sẽ chiều theo ý các chú mầy, nhưng phải chờ 1 chút.
A+B: ủa chờ gì nữa anh 2?
Hiếu: Bà già đi chợ chưa về, mấy dứa ngồi chơi, anh vô thay đồ.
(Tiếng bà 5: Ủa sao xe ai để ngoài nầy mà không khóa vậy Hiếu?)
A+B: Dạ chào bác/
B.5: Ờ mấy dứa đến chơi đó hả? Hiếu đâu rồi?
B: Dạ anh Hiếu mới vô trong nhà đó bác. Bác đi chợ về hả bác?
A: Bác đi chợ nhỏ gần đây hay đi chợ BH vậy bác?
B.5: Bác đi chợ gần đây. Đi chợ BH xa hơn mà phải băng qua đường, bác sợ xe lắm.
A: Có gì mà sợ bác, xe tránh mình chứ mình đâu cần phải tránh xe bác.
B.5: Cái thằng, nói vậy mà nghe được.
Hiếu: Má con đi chơi một chút nghe má.
B.5: Con đi đâu?
Hiếu: Dạ tụi con đi vòng vòng một chút thôi.
B.5: Nè, má nghe nói lúc nầy con chạy xe lạng lách, phóng nhanh lắm phải không?
Hiếu: dạ đâu có má.
B.5: Má nói rồi. Con chạy xe vừa phải thôi. Đến mấy chỗ đông người hay các giao lộ thì phải giảm tốc độ. Con phải nghĩ đến bản thân mình và người khác nữa chứ. Rũi có chuyện gì thì ân hận cả đời đó con.
B: Dạ bác khỏi lo. Anh Hiếu chạy xe giỏi lắm. Hổng có chuyện gì xảy ra đâu.
B.5: Cả các cháu nữa. Các cháu có biết phóng nhanh, vượt ẩu sẽ dẫn đến đâu không?
A: Dạ đâu vậy bác?
B: Cái thằng nầy. Tới nhà thương hay nhà xác chứ đâu.
Hiếu: Má đừng lo. Con chạy cẩn thận lắm. Thôi con đi nghe má.
B.5: Ừ, đi về sớm nghe chưa. Chạy cẩn thận đó. Nhớ đóng cửa rào lại, má ra sau nấu cơm.
                                                                  X x X
A: (hớt hải chạy vô) Bác, bác ơi.
B.5: Có chuyện gì vậy con?
B: Chết rồi bác ơi!
B.5: Cái gì? Ai chết?
B: Anh…Hiếu…
B.5: Hả , thằng Hiếu. Thằng Hiếu chết?
A: Hổng, hổng phải, hổng phải anh Hiếu chết mà…
  (Hiếu hớt hải chạy vào, cánh tay dính đầy máu)
Hiếu: Má, má ơi.
B.5: Trời ơi, sao vầy nè?
Hiếu: Má ơi (khóc) con, con đụng chết người rồi má ơi.
B.5: Hả, con đụng chết người? Trời ơi , tại sao vậy?
A: Dạ tụi con vừa quẹo cua vào đường mới thì gặp một người phụ nữ băng qua đường. Vì anh Hiếu chạy nhanh nên không thắng kịp mới tông vào người đó.
B: Tụi con thấy chị ta nằm bất động, sợ quá nên chạy vội về đây ngay.
Hiếu: má ơi, làm sao bây giờ má ơi. Con sợ quá.
B.5: Trời ơi, tại sao con không nghe lời má? Má đã dặn con không được phóng nhanh, vượt ẩu rồi mà. Con ơi là con. Con đã thấy hậu quả của nó chưa?
Hiếu: Má ơi, con đã biết lỗi rồi. Con hối hận lắm. Con sẽ không bao giờ phóng nhanh, lạng lách hay vượt ẩu nữa đâu.
A+B: Dạ tụi cháu cũng biết lỗi rồi. Tụi cháu cũng không còn dám chạy xe như vậy nữa đâu.
B: Bác ơi bây giờ phải làm sao đây bác?
B.5: Tại sao con đụng người ta rồi bỏ chạy luôn. Sao không ở lại để cấp cứu nạn nhân?
Hiếu: Con sợ…
B.5: Dù có sợ, nhưng cũng không thể trốn tránh trách nhiệm được. Còn con con có bị sao không?
Hiếu: Dạ con không sao, chỉ bị xây xát thôi.
B.5: Bây giờ má với con cùng vào bệnh viện xem người đó thế nào để còn lo cho người ta, rồi còn phải đến trình diện công an nữa.
A: Rũi công an bắt anh Hiếu thì sao bác?
B.5: Việc mình làm thì mình phải chịu trách nhiệm, không thể trốn tránh hoài được. Đây là bài học nhớ đời cho các con đó. Thôi đi vào bệnh viện mau lên.
           (TMV ra)
TMV: Vâng- phóng nhanh- vượt ẩu- không làm chủ tốc độ- chính là một trong những nguyên nhân dẫn đến TNGT. Hậu quả của TNGT có khi thật đau lòng.
Trái tim ơi – xin hãy nhói đau
  Trước đau khổ của người đồng loại
   Mẹ mất con- vợ mất chồng- đau đáu
  Nỗi niềm thương- còn biết gởi nơi nào
Làm sao nói hết được nỗi thương tâm của người mẹ mất con, phải xa rời mãi mãi núm ruột thân yêu của mình. Làm sao nói hết được nỗi đau khổ của những người vợ mất chồng, anh phải mất em, hay nỗi đau buồn khi phải tiễn người thân về cõi vĩnh hằng.
 ( màn ảnh chiếu cảnh người bị TNGT, chấn thương sọ não trong bệnh viện, cảnh đám tang)
    Làm sao nói hết được nỗi xót xa , vất vã của con người khi phải chứng kiến hay chăm sóc người thân đang bị hôn mê, hay phải nằm liệt giường hoặc bị các di chứng khác vì chấn thương sọ não. Thiệt hại về kinh tế gia đình và những tổn thương về sức khỏe, tính mạng, có gì bù đắp được. Bao gia đình đã phải khánh kiệt. Bao nhiêu người đang khỏe mạnh bỗng trở nên tàn phế. Bao cảnh tử biệt, sinh ly. Chỉ vì một lỗi do con người gây ra: tai nạn giao thông. (màn anh hiện chữ :tai nạn giao thông)
    Vâng, chính tai nạn giao thông thủ phạm đã gây ra bao đau khổ cho con người. Nhưng cũng chính con người lại là thủ phạm gây ra tai nạn giao thông. (có thể thêm số liệu của địa phương)
Những con số như một lời nhắc nhỡ
Mỗi chúng ta luôn hãy nhớ cho nhau
Tai nạn giao thông- gây bao nỗi khổ đau
Nên hạn chế để không người đau khổ
    Hồi chuông cảnh tỉnh ý thức con người đã vang lên từ lâu. Nhưng đến nay số vụ TNGT vẫn không thuyên giảm bao nhiêu. Nó đã và đang trở thành vấn nạn của xã hội. Nếu người tham gia giao thông (chữ trên màn chiếu) KHÔNG PHÓNG NHANH, GIÀNH ĐƯỜNG, VƯỢT ẨU.
Nếu: CHẤP HÀNH TỐT LUẬT LỆ GIAO THÔNG thì chắc chắn sẽ giảm thiểu được tai nạn giao thông.
(Chỉ pano chữ đọc: An toàn giao thông là hạnh phúc của mỗi người, mỗi nhà) Vâng, hạnh phúc nào hơn khi sức khỏe, tính mạng và tài sản của con người vẫn được đảm bảo an toàn sau những giờ phút dong ruỗi trên đường. Hạnh phúc nào hơn khi chúng ta bước chân ra đường không còn phải nơm nớp lo âu vì sợ TNGT. Điều đó chắc chắn sẽ có được khi tất cả mọi người chúng ta cùng có chung ý thức và hành động: (đọc pano chữ còn lại) Chấp hành tốt luật lệ giao thông.
   
cTHI HỒNGd

8 nhận xét:

  1. em Xuân Hoa nè chị, nhà mới của chị cũng khá tươm tất đấy chứ, chúc mừng chị nha, nhà e còn sơ sài lắm chị ạ, E mới đăng 1 bài đầu tiên, chị ghé e góp ý nha, địa chỉ em là: http://buonmuonthuo1004.blogspot.com

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị rất vui khi được đón tiếp em bên ngôi nhà mới nầy. Qua đây thủ thuật khó hơn bên yaoo blog nên chị muốn chỉnh sửa nữa mà chưa được,mấy ngày nay cứ lo tìm hiểu thủ thuật mới nên chưa có thời gian viết bài mới. Xây nhà bên nầy ít thấy hàng xóm qua chơi, nên cũng thấy buồn, em có vậy không? Để chị qua thăm nhà em nhá.

      Xóa
  2. Cám ơn lời khen của Khánh Ngân nhé. Chúc cháu luôn vui, khỏe, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống nha.

    Trả lờiXóa
  3. e có thể mượn tác phẩm của cô làm tiết mục được không ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cô xin lỗi vì đến hôm nay mới thấy bình luận của em. Em cứ tự nhiên sử dụng kịch bản nầy để tuyên truyền nhé.

      Xóa
  4. Mn có kịch bản nào ngắn hog ạ chỉ mình với

    Trả lờiXóa

Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô
comment mà không cần dùng thẻ
T.d: http://hinhdongso1.wap.sh/hinhdong10/thucvat/hoavatinhyeu/Hinhnenso1.com-hinh-dong-.111.gif